Những Mắt Không Mặt
-
April 20, 2021
March 12, 2021
Nguyễn Phương Linh
Trương Quế Chi
Đạt Nguyễn
Hiroyuki Hattori & Hiroyuki Ura
‘Một sự khó bắt đầu viết, không làm nặng thêm hay nhẹ đi
Bị lừa bởi một mong muốn tiến tới sự nhẹ
Việc phải chịu sức nặng
Cũng là may mắn của việc còn cảm nhận được trọng lượng
Đi qua điểm đen hài
Có nhiều khoảng cách
Địa lý, vật lý và giữa những người ở trong
Những sự phải xảy ra nhưng không có nghĩa là sự sẵn sàng cho điều phải xảy ra
Thời gian chờ đợi này ra tạo ra một nhịp khác
Phải mượn nhịp máy để nhìn thấy nhịp của mình
Ánh sáng là một dạng nhịp
Một sự trao đổi qua lại không bằng văn bản
Một là bản năng, một là khắc kỷ
Một cơ thể sinh sôi hữu cơ
Từ đó trở thành khó phân chia
Tất cả diễn ra xung quanh cái giường
Tôi đã ngủ ở trên cái giường đó
Sống và chết, sung sướng hay ác mộng
Một thanh như cột thu lôi
Đầu tiên là chui vào cái váy được treo cao
Sự đổ của ngôi nhà riêng
Tất cả là một sân khấu
Những phân mảnh phi lý, đau và lãng mạn
Một vở diễn là sự được chờ đợi diễn ra
Điều không thể tránh khỏi là hành lý mang sức nặng của tất cả mọi đồ vật
Trước bình phong là nơi chờ để lấy số
Như là giời gọi ai nấy ờ’
- Ghi chép lại từ cuộc trò chuyện nấc cụt giữa giám tuyển Đạt Nguyễn và một người bạn mới quen, Nguyễn Hoàng Thiên Ngân về NHỮNG MẮT KHÔNG MẶT